JOURNEY22. Giải mã, chữa bệnh hoàn hồn, cho cô gái Ma không đầu.

Câu chuyện số 22: Giải mã, chữa bệnh hoàn hồn, cho cô gái Ma không đầu.

Cô Hằng, tay cầm điện thoại, gọi: “Alo chú Lợi, có rảnh thì rủ ông Hiếu lên nhà cô có công việc cần nhờ nhé.”

NBT chở Anh Hiếu bằng chiếc xe máy ATTILA, lên nhà Cô Hằng khoảng 10 giờ sáng. Cô Hằng mời hai chú ngồi chơi, uống nước trà.

Cô Hằng: “Anh Hiếu, có chuyện gì vậy cô?”

Cô Hằng kể về một giấc mơ kinh dị: “Trong giấc mơ, tôi nhìn thấy một cô gái bị một thanh niên chặt cơ thể cô ấy thành 5 khúc, định vào năm cái túi ni lông màu đen băng keo đen dán kính. Người thanh niên chở 5 cái bọc đến cầu Bình Triệu, lúc đó khoảng 2 giờ sáng, rồi quăng 4 bịch xuống sông Bình Triệu, còn một cái bọc trên xe người thanh niên nổ máy xe và chạy đi mất. Tôi giật mình thức dậy, lúc 6 giờ sáng đầu nhức như búa bổ, tứ chi, đau như dao cắt.”

NBT: “Đúng rồi, tại vì cô gái ấy có duyên với cô, nên báo mộng cho cô biết mà giúp cô ấy được hoàn hồn.”

Cô Hằng: “Giúp bằng cách nào? Cô đâu có biết làm.”

NBT: “Cô xuất hồn ra, bay xuống dòng sông tìm 4 cái bịch ni lông đen, rồi đem lên bờ. Dùng dao ánh sáng rạch bịch nilon mở ra.”

Cô Hằng: “Xuất hồn bay xuống dòng nước đục ngầu đang chảy xiết, tôi nhìn thấy 4 cái bịch ni lông đen kẹt dưới gốc cây dưới lòng sông, bèn chụp lấy và bay lên bờ. Bàn tay tôi phóng ra 4 con dao ánh sáng, mổ 4 cái bọc ni lông đen ra, tay chân, thân mình, bộ đồ lòng của cô gái còn thiếu cái đầu. Anh Hiếu, có thể cái đầu đã được người thanh niên đem cất giấu một nơi khác.”

NBT: “Cô điều khiển linh hồn bay theo vết xe của chàng thanh niên đó, tìm xem cái đầu của cô ấy nằm ở đâu?”

Linh hồn Cô Hằng bay đến một căn nhà nằm giữa những cây dừa và có nhiều chuối, có mùi tử khí bốc lên. Cô thấy Ma Pháp Sư, chuyên luyện thiên linh cái, khoảng 200 năm về trước.

Linh hồn Cô Hằng: “Bà là ai? Đến đây để làm gì?”

Ma Pháp Sư: “Tôi là thầy chữa bệnh, đến đây tìm cái đầu một cô gái.”

Ma Pháp Sư chỉ vào bốn cái đầu lâu trên bàn thờ.

Linh hồn Cô Hằng nhìn lên bàn thờ, 4 cái đầu lâu mở mắt ra chớp chớp có vẻ mừng rỡ. Cô nhận ra không phải 4 cái đầu của cô gái này.

Ma Pháp Sư: “Bà tìm đầu cái nào?”

Linh hồn Cô Hằng: “Nhìn lên bàn thờ, tôi thấy cô gái này.”

Ma Pháp Sư: “Đúng là cô gái này.”

Ma Pháp Sư đọc thần chú, bắt ấn, đánh vào phía sau đầu cô gái, bay vèo về phía Linh hồn Cô Hằng. Đầu cô gái bay vèo trúng vách tường nhà, rơi xuống đất.

Linh hồn NBT bay tới, phóng ra một sợi dây ánh sáng lửa, cột chặt Ma Dâm. Ma Dâm bị đốt cháy, nóng quá.

Ma Dâm: “Xin thầy hãy tha mạng cho con.”

NBT: “Tại sao mày hại cô gái này?”

Ma Dâm: “Cô gái này đứng trò chuyện với thằng này trên cầu, rồi giận hờn gì đó, nó lượm cục đá to, ném xuống sông, cái đùng, trúng vào đầu tôi, nên tôi mới bám theo nó, phá nó, không cho nó lấy chồng được, để trả thù.”

Ma Nước: “Tại sao mày chết nước và không đi đầu thai?”

Ma Nước: “Tao bị nghiện bồ đà, thường xuyên bị cha mẹ chửi mắng, tao buồn lắm nhưng không cay nghiện được. Trong đầu tao thường xuyên có tiếng nói giục tao tự vẫn chết đi, sống để làm chi cho khổ, và tao đã nghe theo lời nói đó. Một hôm buồn quá, tao ra bờ sông và nhảy xuống, đùng đầu tao đập vào bệ đá và chết dưới nước.”

NBT: “Rồi ba mẹ con có bớt được xác lên hay không?”

Ma Nước: “Có người nhìn thấy con nhảy xuống sông tự vẫn và đã vớt xác lên được, nhưng linh hồn tao vẫn ở chỗ đó không đi đâu được, cho đến khi bị cô gái này chọi một cục đá trúng vào đầu, vong hồn tao bay lên theo những giọt nước và nhập vào thể xác cô gái này.”

Chàng Trai: “Hôm đó con với cô ấy có gây lộn, cô ấy tức quá lượm một cục đá lớn, quăng xuống sông cái đùng nước văng lên mặt cô ấy ướt đẫm.”

Cô Gái: “Con cảm thấy có một nguồn hơi lạnh chạy vào người, nếu anh còn lừa dối em nữa, thì em sẽ như cục đá này.”

Chàng Trai: “Anh đã xin lỗi em rồi, chỉ là em hiểu nhầm thôi, anh chỉ có mình em.”

Cô Gái: “Tha cho anh lần này, không được tái phạm nữa nhé.”

Hai đứa con ra về. 3 tháng sau, Tuấn thường xuyên bị cảm lạnh, nước trong người rủ ra nhiều lắm.

Chàng Trai: “Hèn gì, mỗi lần gần nhau, là cô ấy lại đạp con ra.”

Cô Hằng: “Thằng Ma Nước này, cũng thật là đáng thương và tội nghiệp.”

NBT: “Con có muốn thoát khỏi khúc sông đó hay không?”

Ma Nước: “Mỗi ngày con đều nước mắt lên trời, cầu xin được giải thoát khỏi nơi đây.”

NBT phóng ra bàn tay ánh sáng vào đỉnh đầu, ánh sáng hút Ma Nước bay về vũ trụ và biến mất.

1 tháng sau, NBT gặp lại Cô HằngMiếu Cây Da.

Cô Hằng: “Mừng quá, chú Lợi ơi, con bé đó đã hết bệnh và hai đứa nó đã cưới rồi về quê rồi.”

WEBSITE UNDER CONSTRUCTION